Chương 26: TÂM HỒN TỰ DO

 

Người tự do thực

 

- Lạy Chúa! Chỉ có người toàn thiện mới tâm niệm luôn được những gì trên trời và giữ được tâm hồn thanh thản giữa trăm ngàn ưu tư. Họ được thế không phải tại vô tâm, nhưng đó là đặc ân của một linh hồn tự do không vương vấn tình tứ gì nơi tạo vật.

 

Những ràng buộc của thân xác

 

Ôi Chúa đại từ bi! Con nài xin Chúa giữ gìn con khỏi những lo lắng đời tạm, để con khỏi bị ràng buộc; khỏi những nhu cầu thân xác, để con đừng đam mê vui sướng; khỏi tất cả những chướng ngại của linh hồn, để con đừng vì ưu tư mà thất đảm.

 

       Con không có ý nói đến những thứ mà đời phù hoa nhiệt tâm theo dõi, một cố ý nói những thống khổ nhân loại phải chung chịu vì tội nguyên tổ. Nó là ách nặng đè trên linh hồn tôi tớ Chúa, và ngăn trở không cho tâm hồn được thong dong thực như con muốn.

 

Thắng lướt ba thù

 

Ôi Thiên Chúa của con! Chúa êm dịu khôn lường, xin Chúa biến những an ủi nhục thể thành sầu muộn cho con, vì nó làm cho con mất lòng yêu mộ những ơn bất diệt, và mê hoặc con vì một vài thứ hữu hình đời này.

 

       Lạy Thiên Chúa! Xin đừng để nhục thể thắng lướt con. Đừng để chợ đời và phù vinh quyến rũ được con. Đừng để ma quỉ và mưu lược nó khuynh loát được con.

 

       Xin cho con sức mạnh để kháng cự, nhẫn nhục để chịu đựng, can trường để kiên trì.

 

       Thay vì tất cả mọi yên ủi thế tục, Chúa hãy xức cho con dầu êm dịu của Thánh Thần Chúa. Thay vì tình yêu nhục thể, Chúa hãy cho con yêu chuộng thánh danh Chúa.

 

Những nhu cầu bất đắc dĩ

 

Ăn, mặc, ngủ, nghĩ và những điều khác cần để giúp đỡ thân xác, đối với một linh hồn sùng ái cũng rất phiền toái.

 

       Xin Chúa giúp con sử dụng chừng mực tất cả những thứ đó và đừng quá bê tha.

 

       Bỏ hẳn đi cũng không được, vì xác thịt cũng cần được nuôi cho sống, Luật Chúa chỉ cấm tìm điều không cần nhưng lại mê hoặc giác quan. Không vậy xác thể sẽ phản bội tinh thần.

 

       Vậy xin Chúa hãy cầm tay dắt con đi giữa hai cực đoan đó, để con tránh được mọi thái quá cũng như bất cập.

 

SUY NIỆM

 

Ai phụng sự thế tục, đặt cả hạnh phúc ở hiện tại, sẽ lo thu góp nhiều của phù vân, mà quên hẳn tương lai.

 

       Trong cuộc hành trình về quê thật, ta nên bắt chước người đi đường chỉ mang theo những thứ gì cần thiết để tới đích, những của ta mang theo vì tham, vì tiếc rẻ… sẽ là

 

gánh nặng đè trên ta, nó rất có thể làm ta ngã dọc đường, hay ít nhất cũng làm chậm bước ta.

 

       Lạy Chúa! Xưa Chúa đã nuôi tiên tri Êlia trong khi đi đường tới Horep. Con đến cùng Chúa, xin Chúa ban thêm nghị lực để con tới đích mong chờ và an nghỉ trong Chúa.